[HAIPHONG TP TOI YEU]

 

Sẽ về thăm quê


Tôi sẽ về thăm Hải Phòng ơi!
Bao năm lưu lạc ở xứ người,
Thành phố nghìn trùng thành phố Cảng,
Thương nhớ trong tim bặt tiếng cười.
Sông Cấm, con sông của người Hải Phòng
Tôi sẽ về thăm những con sông,
Phù sa mầu mỡ ngát cánh đồng,
Từng con đò nhỏ chiều đưa khách,
Gió đón trăng về… sáng mênh mông…

Thành phố biển ơi có khác xưa?
Những hàng phượng thắm gió đong đưa,
An Dương, chợ Sắt còn đông đúc?
Vẫn người đi chợ dưới cơn mưa.
Những hàng phượng thắm gió đong đưa,
Sông Bính có còn xanh mầu nước,
Con phà xuôi ngược khách sớm trưa.
Núi Đèo mờ ảo chiều lam nhạt,
Bến thuyền Tam Bạc có nguyên xưa?
Bến thuyền Tam Bạc có nguyên xưa?
Hải cảng tưng bừng trong nắng mai,
Xi măng khói tỏa nối mây dài.
Từng chuyến tầu đêm về bến đỗ,
Những người họa sĩ vẽ tương lai.

Trần Phú, Quang Trung, cầu treo nổi,
Nghiêng bóng dừa xanh tắm ven sông,
Trẻ con từng tốp thi bơi lội,
Vui đùa hò hét chạy lông nhông.

Xe lửa hàng ngày còn qua phố,
Ðường chắn người len như đón đưa,
Cánh tay chỉ trỏ quơ quơ vẫy,
Ðoàn tàu rung động nắng ban trưa.

Hồng Bàng, Cát cụt, bãi Bo-lan,
Ðây đó ve ca rợp bóng bàng.
Lạch Tray, phố Quán, Hoàng văn Thụ,
Chúa nhật Thánh đường tiếng chuông vang.

Nhà hát liễu còn soi bóng nước,
Ðôi bờ sóng sánh vì sao thưa.
Từng đôi trai gái ngồi mơ ước,
Trầu cau hai họ đến đón đưa…

Phi lao còn đứng bến Máy Chai,
Thầm tiễn nhau đi một đêm dài.
Sóng gió biệt ly sầu nhân cảnh,
Xé tan lồng ngực nát tim ai?

Quê hương nặng trĩu con thuyền nhỏ,
Sóng Thái Bình Dương lạnh tình đời.
Xa rời phố nhỏ ra biển rộng,
Tiếng nấc linh hồn dâng chơi vơi…

Chắc khác xa rồi có phải không?
Sao nghe nao nức tận đáy lòng,
Ðường phố khi xưa người quen thuộc,
Có còn nguyên vẹn nỗi thương mong?

Tôi sẽ trở về thăm quê xưa
Nguồn thương thác nhớ nói sao vừa
Kỉ niệm vào đời thành phố Cảng
Vẫn sáng trong lòng dẫu nắng mưa…
Vũ Kim Thanh

Bài viết liên quan

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...